Diệp Tầm cảm thấy Hoắc Tam Nghiên đã nhận ra Hoắc Vân Thâm rồi thì nhất định cũng có thể nhận ra anh ta, chẳng qua do mấy ngày rồi anh ta chưa cạo râu mà thôi.
Anh ta vội vàng vén lại mái tóc rối của mình, chùi mặt rồi lại lao đến, nắm lấy tay Hoắc Tam Nghiên mà hỏi: "Tam Nghiên, em nhìn kỹ lại xem anh là ai? Anh là Diệp Tầm đây, em quên anh rồi sao?"
Hoắc Tam Nghiên rút tay lại, ôm đầu, nói với Hoắc Vân Thâm như đang cầu cứu: "Em trai, chị đau đầu quá, em có thể bảo mấy người này ra ngoài hết được không?"
Cô không quen người đàn ông này, mà người đó lại cứ lao đến nắm tay nắm chân cô hệt như người điên.
Hoắc Vân Thâm nghĩ đến chuyện cô ấy vừa tỉnh lại, có thể vẫn cần thời gian để làm quen nên đành phải mời bọn họ ra ngoài, sau đó gọi bác sĩ đến khám cho Hoắc Tam Nghiên.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com