Anh cùng cô thân mật một hồi rồi trêu chọc cô: "Vừa nãy anh đã nói rồi. Anh bảo em mặc quần áo cẩn thận vào nhưng mà em lại không nghe lời. Bây giờ em đừng có trách anh không khách sáo đấy nhé."
"Em sai rồi, được chưa? Đại nhân à, anh tha cho tiểu nhân đi mà!"
"Muộn rồi."
Bây giờ nói gì thì cũng muộn rồi, có trách thì trách cô lúc xuất hiện trước mắt anh không nên ăn mặc gợi cảm nửa kín nửa hở như vậy.
Ở trong phòng bếp, anh bắt đầu tấn công toàn diện, anh phát hiện cô mặc áo sơ mi thật tốt, rất tiện lợi.
Hoắc Vân Thâm ăn no ở trong bếp rồi mới đi ra. Anh bế cô gái nhỏ bé quay về mặc quần áo cẩn thận. Đợi cô mặc xong, anh lại đưa cô xuống phòng bếp ăn cơm.
Lần này Hứa Hi Ngôn ngoan ngoãn hơn nhiều, không dám tỏ vẻ đắc ý trước mặt Hoắc Vân Thâm nữa mà chỉ chăm chú ăn cơm.
Buổi chiều có hai vị khách tới Thanh Vân Cư.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com