"Chuyện này không có liên quan gì đến tôi hết. Đó là ý định của chú tôi, cũng là do ông ấy chuốc thuốc, tôi không biết gì cả."
Dương Bưu nghe thấy Dương Quỳnh bán đứng mình thì tức suýt hộc máu, mắng ngay: "Con nhỏ chết tiệt này, mày nói năng lung tung cái gì thế hả? Không phải những chuyện này đều là kế hoạch của mày à? Tao giúp mày đã đành, mày còn muốn tao nhận hết tội cho mày luôn hả?"
"Chú, con biết là chú muốn tốt cho con, nhưng chú cũng không nên cực đoan như vậy chứ! Con đã khuyên chú rồi mà chú không nghe, bây giờ nên làm thế nào đây?"
Có chết Dương Quỳnh cũng không thừa nhận rằng mình là chủ mưu.
Dương Bưu đúng là sắp bị cô ta hại chết rồi. Ông ta tức giận đến nỗi mặt mày xanh mét, nói: "Uổng công tao còn hết lòng thương yêu mày, đồ rắn độc vô ơn! Hại chết tao rồi!"
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com