Trên đường về, hai vợ chồng ngồi rất sát nhau, Anh Bảo ngồi trên đùi bọn họ, hưởng thụ thời gian đẹp đẽ được ở cùng cha mẹ. Bàn tay to lớn của người đàn ông vòng ra sau lưng ôm lấy vai của Hứa Hi Ngôn. Ngay khi vừa cảm nhận được sự đụng chạm của anh, cô chỉ cảm thấy toàn thân của mình như có một luồng điện chạy ngang qua, cảm giác tê dại truyền đến từng thớ da tấc thịt.
Cảm giác dịu dàng cứ trêu đùa sau lưng Hứa Hi Ngôn, cô xoay đầu nhìn anh một cái thì phát hiện trong đôi mắt của người đàn ông trầm lặng chứa đựng cả một cơn sóng tình nồng đượm.
Cô nhớ anh bao nhiêu thì anh nhớ cô gấp N lần như vậy.
Người ta hay nói tiểu biệt thắng tân hôn thật không sai chút nào. Cô đi công tác một chuyến có vài ngày thôi mà Hoắc Vân Thâm đã có cảm giác một ngày như hóa trăm năm.
Anh nhớ cô sắp phát điên rồi, nếu không có con gái ở đây thì anh nhất định sẽ ôm cô trong lòng, nồng nhiệt hôn cô đến ba phút mới thôi.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com