"Đừng để người khác biết được thân phận của tôi, nhất là Cảnh Hi"
"Vậy..."
"Tôi họ Hoắc, ông có thể gọi tôi là cậu Hoắc."
Biết được Zeus xưa nay luôn kín tiếng, Cảnh Chiến Nam liền nghe theo: "Vâng, thưa cậu Hoắc!"
Ra khỏi phòng bệnh, Cảnh Chiến Nam hít thở sâu một hơi, trong lòng mang một cảm xúc khó có thể diễn tả thúc đẩy bước chân ông vội vã hơn.
Ông rất muốn đi hỏi chuyện đứa cháu gái, sao con bé có thể quen được Zeus thế?
Trong căn cứ, Hứa Hi Ngôn sốt ruột đến nỗi muốn trèo tường ra bên ngoài.
Hai ngày, đã hai ngày trôi qua rồi, cậu cô vẫn chưa trở lại. Hơn nữa, phía bệnh viện cũng chẳng có chút tin tức nào cả.
Tuy túi xách và đồ đạc của cô đã tìm lại được, nhưng điện thoại đã bị hỏng không thể dùng được nữa, cũng không có cách nào liên lạc được với Hoắc Vân Thâm.
Hỏi Diệp Tầm cũng như không hỏi, cái tên đó là chúa ghen tuông, vốn dĩ chẳng hề muốn giúp cô.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com