"Bây giờ cậu có muốn nói gì với tôi không?"
Dương Mạn Lệ đi đến trước mặt Hàn Sâm, đánh giá hắn một lượt rồi nói.
Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt của Hàn Sâm mới chỉ nhập môn, không thể hoàn toàn giải trừ hết cảm giác mệt mỏi trên người hắn, sau khi đứng hơn ba giờ, toàn thân hắn vẫn ướt đẫm mồ hôi.
Nhưng thân thể của Hàn Sâm vẫn đứng thẳng băng như lúc đầu, bàn tay cầm cung và ngón tay kéo dây cung vẫn không hề run rẩy.
Lần đầu tiên Dương Mạn Lệ cảm thấy Hàn Sâm cũng có chút tài năng, đứng ở đây hơn ba giờ mà bàn tay cầm cung tên vẫn ổn như thế, đối với xạ thủ mà nói, đây đúng là một thiên phú tốt, hay nói đúng hơn là một năng lực tốt.
"Báo cáo tổ trưởng, tôi thật sự không có gì để nói." Hàn Sâm bình tĩnh đáp.
"Được thôi, nếu cậu đã có nghĩa khí như thế thì cứ đứng tiếp đi."
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com