"Rốt cuộc anh có chuyện gì không? Có chuyện thì nói, không có chuyện thì tôi đi đây."
Hoắc Miên thật sự cảm thấy nói với Hoắc Tư Khiêm về những vấn đề riêng tư này rất biến thái.
Cho nên, cô dứt khoát không đáp lại.
"Nhìn em đi, ở trước mặt người khác thì trông rất bình tĩnh rất kiên nhẫn, nhưng khi đến trước mặt người anh trai là anh… thì em lại giống y như thùng thuốc nổ ấy, nói nổ liền nổ."
"Còn không phải là do bản thân anh là xăng, dễ cháy dễ nổ sao?"
Hoắc Tư Khiêm: "…"
Đánh giá của Hoắc Miên về anh ta thật sự là kỳ lạ đến mức không thể kỳ lạ hơn nữa rồi.
"Được rồi, em nói rất có lý, có điều… anh sắp giúp em diệt trừ chướng ngại vật rồi, em không thể cảm ơn anh một cách chân thành được à?"
"Chờ anh thành công đi đã, tôi nhất định sẽ mang hạt dưa xúc xích đóng hộp đến nhà anh nói cảm ơn."
Hoắc Tư Khiêm: "…"
Hạt dưa xúc xích đóng hộp là cái quỷ gì? Hoắc Tư Khiêm ngu người ra, hoàn toàn không hiểu gì.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com