webnovel

Sợ chỉ đỏ

Autor: MARIA22
LGBT+
En Curso · 25.1K Visitas
  • 12 Caps
    Contenido
  • valoraciones
  • NO.200+
    APOYOS
Resumen

Truyền thuyết kể rằng, nếu hai người yêu nhau, kiếp này được buộc với nhau bằng một sợi chỉ đỏ, kiếp sau họ sẽ theo sợi dây đỏ định mệnh ấy tìm thấy nhau. Câu chuyện kể rằng, có hai chàng trai yêu nhau, vì sự ngăn cấm của gia đình và định kiến của xã hội, họ đã lựa chọn cái chết khi đang ở lứa tuổi đẹp nhất của cuộc đời, bỏ lại toàn bộ tương lai, người thân, bạn bè cùng một tình yêu dang dở. Parm, cậu sinh viên năm nhất mang trong mình những ký ức mơ hồ, đau khổ, nỗi sợ hãi không tên từ những giấc mơ đầy máu và nước mắt. Dean, chủ tịch CLB Bơi lội của trường Đại Học, ngay từ khi sinh ra, bản năng vẫn luôn thôi thúc anh kiếm tìm một bóng hình đã ăn sâu vào trong tiềm thức. Vì một lời hứa từ kiếp trước, định mệnh mang họ đến bên nhau ở kiếp này, cho họ cơ hội viết tiếp câu truyện tình yêu ngọt ngào, viên mãn. Sợi Chỉ Đỏ [The Red Thread] của tác giả LazySheep đã được chuyển thể thành phim Until We Meet Again

Etiquetas
1 etiquetas
Chapter 1Chương 1

Giới thiệu

Ngoài trời mưa nặng hạt. Cơn bão lớn khiến mọi người không nghe được gì ngoại trừ âm thanh lộp độp của những hạt nước nện lên mặt đất. Trên cùng của tòa chung cư tám tầng, một căn phòng nhỏ im lìm, bị nhấn chìm giữa màn đêm tĩnh mịch. Trong căn phòng đó, hai chàng trai trẻ vùi mình trên sofa, cơ thể siết lấy nhau thật chặt. Toàn thân họ ướt sũng, chàng trai nhỏ vùi mặt vào lồng ngực vững chãi của đối phương, nức nở thành tiếng.

"Mọi chuyện sẽ ổn thôi In, sẽ ổn thôi."

Chàng trai đang ôm In ngoài miệng dỗ dành, nhưng sâu trong trái tim đau đớn, anh cũng rơi nước mắt.

"Làm ơn đừng rời bỏ em... chúng ta sẽ ở bên nhau mãi... anh Korn."

In nấc lên, đem toàn bộ sức mạnh của cơ thể ôm lấy người mình yêu.

Tình yêu của họ bị cha mẹ hai bên ngăn cấm một cách tuyệt đối. Đã có những cuộc cãi vã nảy lửa, tình trạng mâu thuẫn ngày càng tồi tệ. Để ngăn hai người gặp gỡ, biện pháp tiêu cực nhất là giam lỏng cũng đã được áp dụng. Nhưng kỳ thực, bọn họ vẫn có cách bỏ trốn để được gặp nhau.

Korn nhẹ nhàng di ngón tay trên gò má nhợt nhạt của In, lòng quặn thắt nhìn vết thương còn chưa phai dấu, chỉ vì anh mà đứa trẻ ngoan ngoãn đáng yêu này mâu thuẫn với gia đình tới nỗi hứng trọn một cái bạt tai.

"Xin lỗi, In."

Korn thì thầm vào tai cậu, đặt lên trán cậu một nụ hôn thật dài, trao cho cậu toàn bộ tình yêu bấy lâu anh tích cóp.

"Anh yêu In, hãy nhớ rằng anh yêu In nhiều lắm."

In hoảng hốt ngẩng đầu, thậm chí tiếng khóc còn to hơn trước.

"Đừng nói như vậy, đừng nói như thể anh sẽ rời xa em."- Hai cánh tay gầy gò túm vạt lấy vạt áo anh bắt đầu run rẩy- "Em sẽ bên anh mãi, chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi."

Tiếng sấm nổ rền vang bên ngoài chẳng thể làm phân tán sự chú ý của hai chàng trai dành cho nhau. Korn ngậm lấy đôi môi tái nhợt vì ngấm lạnh của cậu.

[RẦM] một tiếng.

Cửa phòng bật mở, kéo theo tiếng rống đầy giận dữ.

"Bỏ tay khỏi người con tao, đồ khốn nạn. Không thể tin được là In đi gặp mày. In... lại đây ngay."

Một người đàn ông trung niên lao vào trong phòng kéo lấy cánh tay con trai nhưng In bám lấy người yêu ra sức phản kháng.

"Không, ba. Con yêu anh Korn. Làm ơn, ba, hãy chấp nhận chúng con, xin ba..."

"Mày chọn nó thay vì cha mày. Sao mày lại trở nên đốn mạt như thế?"

Cha của In vô cùng tức giận, ông giơ tay định cho In một cái tát liền bị cánh tay đầy sức mạnh của người mà ông căm ghét khóa chặt.

"Làm ơn đừng đánh em ấy, không phải lỗi của em ấy, tất cả là lỗi của con, con xin lỗi..."

Korn kéo In vào lòng, đôi mắt ậng nước vái cha In.

"Con yêu em ấy, chúng con yêu nhau."

"Mày... thằng khốn. Tao không cần cái lễ đó của mày?"

Cha In càng thêm nổi giận, ông lấy bất cứ thứ gì trong tầm với để có thể đánh Korn một cách tàn nhẫn.

"Ba, đừng làm vậy!!!"

Sau tiếng hét kinh hoàng của In, máu từ đầu Korn bắt đầu túa ra.

"Ba, xin ba, đừng đánh anh Korn. Làm ơn dừng lại đi, đừng đánh nữa..."

Mẹ In đang đứng bên cạnh luống cuống chưa biết làm sao thì ngay lúc đó, một người khác lao vào phòng hét lớn.

"Mẹ kiếp. Korn, tao đã bảo mày không được gặp thằng đó nữa? Mày có nghe lời tao không?"

Người đó là cha của Korn, ông lao tới con trai mình.

"Còn mày, thằng chó chết, mày dám đánh con tao, mày có muốn ăn cơm tù không?"

"Tao thách, tao cóc sợ cái gia đình xã hội đen chúng mày. Đấy là lý do tại sao tao không muốn con tao đến gần thằng con mày. Đi thôi In." Cha In tiếp tục lôi kéo.

Trong trận giằng co hỗn loạn ấy, Korn lẫn In đều sức cùng lực kiệt, họ cứ như vậy bị tách ra. Cả hai móc hết tim gan ra gào khóc. Cơn mưa càng lúc càng nặng nề. Đôi mắt sắc sảo, sáng ngời của Korn giây phút này tối sầm như hồ sâu không đáy, dẫu biết rằng tình yêu của họ dành cho đối phương sẽ mãi mãi không bao giờ vơi.

Korn ngước nhìn người anh yêu và đưa ra phán quyết cuối cùng. Anh xoay về phía cha, đầu gục xuống.

"Ba, con xin lỗi..."

Korn nhoài về phía ông, cướp khẩu súng bên hông, chĩa nó vào thái dương mình. Anh chậm chạp mỉm cười nhìn người yêu, lên nòng, từ từ cất tiếng.

"Anh yêu em, Intouch à."

Korn bóp cò, một tiếng nổ vang lên.

"ANH KORN!!!..."

"KORN!!!..."

Tất cả mọi người đều hoảng hốt, con người sắt thép tới đâu cũng vậy. In vùng vẫy khỏi tay cha, khuỵu xuống, ôm lấy cơ thể Korn. Cậu lạc giọng gào thét như phát điên, trong nỗi thống khổ không sao diễn tả thành lời. In nâng khuôn mặt đầy máu của người yêu, liên tục hôn lên đó, tiếng nấc nghẹn ngào hòa cùng nước mắt.

"Em yêu anh... anh Korn... Em yêu anh. Anh đã hứa với em... chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi... anh hứa vậy rồi mà..."

Bàn tay nhỏ gầy gò run rẩy vớ lấy khẩu súng rơi bên cạnh xác người yêu rồi nâng lên. Đôi mắt đỏ ngầu hằn tơ máu, cậu cúi xuống gương mặt Korn, dùng ánh mắt khắc ghi từng đường nét vào sâu trong tâm khảm.

"IN, KHÔNG!!!"

Cha In lao đến hòng cướp khẩu súng từ tay con trai, nhưng...

Một tiếng súng nữa vang lên lẫn vào tiếng sấm nổ ngang trời. Một mạng sống nữa bị cướp mất, cơ thể In gục xuống, bên cạnh xác người con trai mà cậu yêu sâu sắc.

Khoảnh khắc đó, chỉ còn lại sự hỗn loạn, tiếng gào khóc, sự sụp đổ và tiếng la hét chói tai... của cha mẹ, người thân, những người yêu thương nhưng lại đẩy họ vào tận cùng của sự tuyệt vọng.

*****

Chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi.

También te puede interesar

Cha Chồng Tổng Tài Dụ Dỗ Con Dâu

Truyện có yếu tố 18+, bố chồng và con dâu có nhiều tình tiết ướt át, truyện có thể không phù hợp với văn hóa của một số người, truyện có thể có nhiều yếu tố không phù hợp. Bên dưới quần bơi cũng bị tuột ra quá nửa mông đằng trước cũng lệch hết để lộ ra hoa huyệt đỏ mọng vì vừa bị chà qua, Tiêu Dao ở dưới nước kéo trước lộ sau, càng kéo càng lộ, cô lóng ngóng làm tuột luôn cả dây quần, bây giờ không biết mặc lại bằng cách nào, hai bầu ngực nhấp nhô phập phồng trong nước làm Tiêu Dao không biết dấu vào đâu, Dương Sơ Tiêu thấy vậy liền đẩy người cô, lật úp cô lại một tay đỡ trước ngực, một tay đỡ eo cô ông chầm chậm nói: "Tập chung vào việc học bơi trước, cha sẽ nhắm mắt lại, con cũng đừng để chuyện này trong lòng, nào giờ làm theo lời cha nói, đạp chân, quạt tay..." Tiêu Dao cô phớt lờ cảm các là lùng này, con dâu đang trần truồng trước mặt cha chồng, cô thấy thật xấu hổ, mà cảm giác bây giờ khiến tâm trí cô mơ hồ trống rỗng. Ngực cô đang nằm trong tay cha chồng, bàn tay không biết do vô tình hay cố ý mà đôi lúc giữa các ngón tay ông kẹp chặt đầu nhũ hoa của cô và siết chặt, bàn tay của cha chồng đỡ eo cô lại dần dời xuống hoa huyệt, thỉnh thoảng một ngón tay như vô tình chui vào trong huyệt nhỏ, móc móc cọ cọ vài cái rồi lại rút ra, động tác bơi của cô khiến ngón tay của cha chồng như thụt ra thụt vào vậy, cô xấu hổ vô cùng khi cảm nhận bên dưới của mình chảy ra thật nhiều dâm thủy, cô thật hi vọng cha chồng sẽ không phát hiện ra điều gì bất thường từ cơ thể của cô.

dung_thanh · LGBT+
Sin suficientes valoraciones
11 Chs

Giết Tôi Bằng Tình Yêu

Trên vùng cao hùng vĩ, nơi mây trắng cuốn quanh những ngọn núi như tấm khăn che phủ vĩnh viễn, có một ngôi làng nhỏ yên bình ẩn mình giữa thiên nhiên hoang sơ. Và giữa làng, có một cậu bé ngốc tên Lâm—cậu bé với nụ cười ngây ngô, đôi mắt trong suốt như suối đầu nguồn, sống trong thế giới giản đơn của những cánh hoa dại và tiếng chim hót từ trên cao. Lâm không biết cha mẹ mình là ai. Cậu lớn lên trong tình thương của dân làng, giữa những cánh rừng xanh ngát. Mọi người bảo cậu ngốc, nhưng cậu chẳng bận tâm. Cậu sống bằng niềm vui giản dị từ thiên nhiên, những thứ mà người khác bỏ qua. Nhưng rồi, mọi thứ thay đổi khi hai anh em Minh và Nam đến. Họ là thầy giáo mới trong làng, nhưng đối với Lâm, họ giống như những bóng ma từ quá khứ lạ lùng mà cậu không thể lý giải. Minh là anh trai, lạnh lùng và kín đáo như những đỉnh núi xa xăm. Nam là em trai, dịu dàng và ấm áp, luôn mang lại cảm giác an lành. Họ nhanh chóng chiếm được lòng dân làng, nhưng Lâm lại không thể thoát khỏi nỗi sợ vô hình khi ở gần họ—một nỗi sợ cậu không thể giải thích. Dần dần, Minh và Nam để ý đến Lâm. Cậu bé ngốc nghếch nhưng lại có trái tim thuần khiết, không vướng bụi trần. Nam bảo vệ Lâm trước những lời trêu chọc của bọn trẻ, trong khi Minh lại nhìn cậu bằng ánh mắt phức tạp, như thể có những nỗi niềm giấu kín. Lâm không hiểu vì sao, nhưng cậu cảm nhận được rằng có điều gì đó đặc biệt. Sự dịu dàng của Nam làm tim cậu rung động, còn ánh mắt sâu thẳm của Minh lại khiến trái tim cậu loạn nhịp. Rồi một đêm, vụ án mạng của một thương nhân giàu có làm rung chuyển ngôi làng. Một người đàn ông bị giết hại dã man trong rừng, và đồn đoán về một con quái vật hay kẻ sát nhân lẩn khuất lan truyền khắp nơi. Lâm không nghi ngờ Minh và Nam—cho đến khi cậu vô tình nhìn thấy họ trở về từ rừng, áo quần lấm lem bùn đất. Cậu không nói với ai, giữ im lặng, dù trong lòng một câu hỏi lớn dần nảy sinh. Từ đó, Minh bắt đầu đến gần Lâm hơn. Anh dạy cậu đọc chữ, kể cho cậu nghe những câu chuyện về thế giới ngoài làng. Minh mở lòng dần dần, hé lộ về một quá khứ đầy tội lỗi và những bí mật kinh hoàng mà họ đang cố trốn chạy. Nhưng Lâm không sợ. Cậu nhìn Minh bằng ánh mắt trong trẻo, chẳng hiểu những lời Minh nói nhưng lại cảm nhận được sự đau đớn trong mỗi câu chuyện anh kể. Lâm không phán xét, không sợ hãi, chỉ lặng lẽ yêu thương, yêu một người—Minh, dù biết rằng tình yêu ấy không thể có. Nam nhận ra tình cảm của Lâm, nhưng anh chỉ lặng lẽ bảo vệ cậu từ xa. Còn Minh, dù dồn hết sức kiềm chế, cuối cùng cũng không thể chối bỏ rằng mình yêu Lâm—một tình yêu mà anh biết sẽ chỉ dẫn đến đau khổ. Cuối cùng, họ quyết định rời đi, mang theo những bí mật và quá khứ đẫm máu. Đêm trước khi đi, Minh đặt vào tay Lâm một cuốn sách, và những lời nhẹ nhàng: "Học đi. Một ngày nào đó, em sẽ hiểu." Đó là lần đầu tiên Minh chạm vào tay Lâm, và cũng là lần cuối cùng. Lâm không hiểu hết lời Minh nói, nhưng trái tim cậu đã đầy ắp những cảm xúc mà cậu không thể giải thích. Từ đó, bầu trời vùng cao trở nên u ám hơn, vắng lặng hơn. Và mỗi khi nhìn về phía rừng sâu, nơi hai bóng người đã khuất dạng, Lâm lại tự hỏi: "Tại sao yêu lại đau đến vậy?"

Phi_Ý · LGBT+
Sin suficientes valoraciones
5 Chs

valoraciones

  • Calificación Total
  • Calidad de escritura
  • Estabilidad de Actualización
  • Desarrollo de la Historia
  • Diseño de Personajes
  • Contexto General
Reseñas
¡Guau! ¡Si dejas tu reseña ahora mismo, sería la primera!

APOYOS