"Khai Tâm lão đại, lần này huynh tới gây sự với Ngũ Độc Môn có phải còn có mục đích khác không? Ví dụ như tìm người?"
Vốn là hai nhân vật nhỏ không đáng nhắc tới, nhưng bởi vì câu nói đó, cảm quan của Khai Tâm lập tức thay đổi. Hắn chậm rãi quay đầu lại, đối diện với hai cặp mắt kích động và không mấy chắc chắn đang tỏa sáng lấp lóe, hỏi một cách bình tĩnh: "Các cậu biết điều gì?"
"Trong hai tháng nay, thực ra hai huynh đệ bọn ta đã không định chơi nữa, nhưng lại không muốn để người của Ngũ Độc Môn yên ổn, thế nên đã quyết định phá phách Ngũ Độc Môn một trận ra trò trước khi đi. Hàng ngày bọn ta thay phiên nhau giám sát trụ sở Dương Châu, thu thập được không ít tư liệu và tin tức, còn có một số thứ khá kì lạ."
"Đúng thế! Bọn ta cảm thấy có thể Khai Tâm lão đại sẽ thấy hứng thú với những thứ này."
Câu nói bí bí ẩn ẩn của hai người rốt cuộc cũng thành công khơi dậy sự hứng thú của Khai Tâm: "Nói đi."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com