webnovel

Chương 220: "Chúng ta...đi thôi!"

Chương 220: "Chúng ta...đi thôi!"

Hai tuần sau.

Đám đệ tử chấp hành theo thời gian tập luyện do Vương Nhất Tự đề ra, kết hợp với Địa ngục tháp, tu vi cảnh giới đã tiến bộ vượt bậc.

Lục Mẫn Nhi bây giờ đã là Lục phẩm Võ Tôn.

Triệu Thiên Tuyết và Trương Tấn là Nhất phẩm Võ Vương.

Âu Dương Kiệt là Đỉnh phong Võ Tông.

Lục Thiên Cầm thì từ Nhị phẩm Võ Vương, tăng lên Ngũ phẩm.

Tất cả đệ tử còn lại đều đạt đến Võ Tông.

Ngồi ở Đại điện, Vương Nhất Tự hài lòng vô cùng.

Chỉ trong thời gian ngắn, tất cả đệ tử đều tấn thăng cảnh giới tu vi lên vượt bậc, đây là một tin rất tốt.

"Phu quân, chàng tâm trạng có vẻ rất tốt a"

Trương Tố Tố ngồi cạnh mỉm cười.

"Đương nhiên là tốt a!

Đám đệ tử chỉ trong thời gian ngắn cảnh giới gia tăng lên rất nhanh, ta không vui sao được..."

Vương Nhất Tự cười nói.

"Sẽ rất nhanh thôi, ta sẽ khiến cho ba cái tông môn kia phải xóa tên!"

Hắn gằn giọng.

"Đệ tử dù có gia tăng lực lượng, gia tăng tu vi cảnh giới cũng không thể chống lại một cái Nhị tông môn được!"

Hệ thống lên tiếng.

"Nhị lưu tông môn mạnh lắm sao?"

Vương Nhất Tự hỏi.

"Cho dù có là Nhất lưu tông môn thì ta và phu quân cũng có thể quét sạch được bọn chúng!" Mộc Phiến La giọng chắc cú.

Hệ thống lắc đầu.

"Đúng là với tu vi cảnh giới của chủ nhân và Phiến La phu nhân, việc diệt đi một tông môn không phải là việc gì đó quá khó khăn!

Nhưng mà đám đệ tử bọn hắn thì lại khác!

Nhất, Nhị lưu tông môn, thực lực không thể nào xem thường được.

Các cao tầng, trưởng lão, tông chủ, đều là những cao thủ.

Chưa kể số lượng đệ tử cũng là mười mấy vạn người.

Muốn đánh nhau với một Nhị lưu tông môn mà không có thương vong là chuyện không tưởng.

Trừ phi..."

"Trừ phi thế nào?"

Vương Nhất Tự nhíu mày hỏi.

"Trừ phi có sự giúp đỡ của Tố Tố phu nhân!" Hệ thống đáp.

"Ta...sao?"

Tố Tố gương mặt hiện lên ngốc trệ.

"Đúng vậy!

Tố Tố phu nhân là chủ nhân của Thiên Ma Cầm, nếu như người có thể thi triển được màn chắn hộ giáp lên tất cả đệ tử, lúc đó sẽ không cần phải lo nữa!"

"Đúng là ta có thể triển khai màn chắn hộ giáp lên cả ngàn người, nhưng hiện tại, tu vi cảnh giới thực không cho phép làm điều đó..."

Trương Tố Tố nhỏ giọng nói.

"Chẳng phải đã có Cửu môn Địa ngục tháp hay sao?

Chỉ cần cùng chủ nhân khiêu chiến boss trong tháp, việc gia tăng cảnh giới sẽ rất nhanh chóng a!"

Hệ thống gợi ý.

"Ý này...."

Tố Tố tay nâng cằm suy nghĩ.

"Ta chưa từng nghĩ tới..."

"Với tu vi cảnh giới của chủ nhân, khiêu chiến boss cũng là rất dễ dàng, ta nghĩ là nên thử!"

"Được, chúng ta cùng tới Địa ngục tháp nào!" Vương Nhất Tự đứng bật dậy, nói.

Năm người sau đó cùng đi về phía ngoại viện.

Ngoại viện Thương Sơn phái.

Bên ngoài Cửu môn Địa ngục tháp lúc này cũng có một vài nhóm đệ tử đang tiến vào.

Vương Nhất Tự nhìn lên bảng thông báo của tháp.

'Kỷ lục vượt tháp: tầng ba mươi sáu.

Nhóm thực hiện: Lục Mẫn Nhi, Triệu Thiên Tuyết, Lục Thiên Cầm, Trương Tấn, Âu Dương Kiệt'

"Ai nha, cũng đã đến tầng ba mươi sáu rồi cơ à?

Để bản tọa thử xem như nào nào!"

Vương Nhất Tự gương mặt hiện lên tự tin cùng bốn nương tử tiến vào tháp.

"Chưởng môn cùng mấy sư nương tiến vào Địa ngục tháp rồi!"

"Kỷ lục của mấy sư tỷ chắc chắn sẽ bị phá thôi!"

"Không biết là sẽ đến được tầng thứ mấy đây?"

Đám đệ tử trông thấy liền nhao nhao lên bàn luận.

Tất cả đệ tử cũng tò mò, liền tới tập trung ở bên ngoài Cửu môn Địa ngục tháp chờ đợi.

Một canh giờ.... hai canh giờ....

Chiều tối.

Đám đệ tử chờ đến mòn mỏi, kẻ đứng, người ngồi, ánh mắt đờ đẫn, gương mặt hiện lên chán nản.

"Chưởng môn tiến vào tháp cũng gần một ngày rồi, sao lại còn chưa ra nhỉ?"

Trương Tấn uể oải hỏi trống không.

Nhưng chợt lúc này, Vương Nhất Tự cùng bốn nương tử chợt xuất hiện tại lối vào Cửu môn Địa ngục tháp, thân thể vẫn như lúc tiến vào tháp, không hề bị hư nhược như đám đệ tử.

"Đúng là cũng có một chút mệt a!"

Vương Nhất Tự thản nhiên lên tiếng.

"Boss toàn là bị phu quân một đòn miễu sát, thiếp còn chưa được khởi động tay chân a..." Mộc Phiến La phúng phính má nói.

Bảng thông báo trước tháp cũng cập nhật.

'Kỷ lục vượt tháp: Tầng bốn trăm ba mươi tám.

Nhóm thực hiện: Chưởng môn và bốn phu nhân'

"...."

Lục Thiên Cầm cùng đám sư tỷ sư đệ sư muội trầm ngâm nhìn lên bảng thông báo của tháp.

"Tầng...tầng...bốn trăm...ba mươi tám..?!!"

"Đúng là chỉ có chưởng môn là làm được!!"

"Kỷ lục này làm sao có thể phá đây chứ hả?!!"

Đám đệ tử nhao nhao lên.

"Đáng lẽ sẽ còn cao hơn a!

Tại bản tọa thấy thời gian đã trễ nên mới ngừng khiêu chiến đấy thôi!

Ahahahahaa....."

Vương Nhất Tự cười lớn.

Đám đệ tử khóe miệng giật giật.

Tối hôm đó.

Phòng chưởng môn.

"Phu quân, thiếp bây giờ đã có thể thi triển màn chắn hộ giáp bảo vệ tất cả đệ tử a"

Trương Tố Tố vui vẻ nói.

Nàng sau khi cùng phu quân khiêu chiến Địa ngục tháp, đã đạt đến Đỉnh phong Võ Hoàng, chỉ còn thiếu một bước nữa là đến Võ Thánh.

Hoa Vi Nghi và Liễu Doanh cũng là Võ Hoàng Đỉnh phong.

Chỉ có Mộc Phiến La là vẫn Yêu Thánh Đỉnh phong, tuy thực lực của nàng gia tăng lên rất nhiều, nhưng không thể bước lên được Yêu Đế.

Nàng cũng không vì thế mà buồn, vì Phiến La biết, muốn đạt được đến đẳng cấp Yêu Đế không phải chỉ hấp thụ Thiên địa Linh khí là được, phải trãi qua trăm ngàn cực khổ tu luyện, cảm thụ được cơ duyên, còn phải vượt qua được thiên phạt, mới có thể tấn thăng Yêu Đế.

Lại nói, tu vi cảnh giới của Tố Tố, Vi Nghi, Liễu Doanh đã là Võ Hoàng, nhưng vì ba nàng trước nay đều không tu luyện võ học, cũng chỉ là có khí tức của Võ Hoàng, có thể ngự thiên phi hành, làm được những điều mà Võ Hoàng có thể làm được, chỉ trừ việc thi triển ra các chiêu thức võ học tâm pháp.

Nhưng đó không phải là hạn chế của mấy nàng.

Mỗi người đều có một sở trường của riêng mình.

Trương Tố Tố là một Cầm tu.

Hoa Vi Nghi là một Trận pháp Đại sư.

Liễu Doanh thì lại là Y dược Đại sư.

Cả ba đều là đã trở nên rất mạnh đối với sở trường riêng của mình.

"Rất tốt a!

Chúng ta bây giờ chỉ cần đợi Ám Bộ đường nữa thôi!"

Vương Nhất Tự hài lòng.

Muốn là có.

Sáng hôm sau, Tiểu Kha, Cốt Độc cùng Ám Bộ đường đệ tử quay trở về môn phái.

Đại điện Thương Sơn phái.

"Chưởng môn!

Cửu Độc tà tông nằm ở phía Đông Nam cách Châu Hưng thành năm mươi dặm.

Bao gồm chín ngàn đệ tử Ngoại môn, năm trăm đệ tử Nội môn, Đường chủ, trưởng lão bao gồm mười người, đứng đầu là tông chủ Càn Bất Lãnh, Võ Hoàng Cửu phẩm.

Lục Hà Quang tông môn nằm ở phía Nam cách Kinh Thế thành hơn trăm dặm.

Bao gồm mười một vạn đệ tử Ngoại môn; bảy trăm đệ tử Nội môn, Đường chủ, trưởng lão gần hai mươi người, đứng đầu là Tông chủ Minh Phát Can, Võ Hoàng Bát phẩm.

Kim Thiền Nguyệt Quang tông môn nằm ở phía Nam cách Tô Châu thành năm mươi dặm.

Bao gồm hai mươi vạn đệ tử Ngoại môn; một ngàn năm trăm đệ tử Nội môn, Đường chủ, trưởng lão gồm ba mươi người, đứng đầu là Tông chủ Phương Củng Chi, Võ Thánh Ngũ phẩm"

Tiểu Kha quỳ dưới đại điện báo cáo.

"Làm tốt lắm!"

Vương Nhất Tự hài lòng.

"Thiên Tuyết, truyền lệnh của bản tọa, tất cả đệ tử vũ trang đầy đủ, tập trung ở diễn võ tràng!"

Hắn liền truyền âm cho Triệu Thiên Tuyết.

"Các ngươi cũng đi chuẩn bị đi!"

Vương Nhất Tự nói với Tiểu Kha và Cốt Độc.

"Bọn đệ tử lúc nào cũng sẵn sàng, chỉ chờ chưởng môn hạ lệnh!"

Cốt Độc nói.

"Rất tốt!

Các ngươi đi ra diễn võ tràng tập hợp cùng các đệ tử khác đi!"

"Vâng!"

Hơn thập phút sau, chúng đệ tử đã tập trung đông đủ ở diễn võ tràng, sẵn sàng đợi lệnh của Vương Nhất Tự.

Vương Nhất Tự cùng bốn phu nhân từ đại điện đi ra.

Hắn quan sát một lượt hơn ngàn đệ tử phía dưới, tay chắp sau lưng, nói lớn.

"Tất cả đã sẵn sàng?!!"

"Sẵn sàng!"

Chúng đệ tử đồng thanh hô lớn.

"Tốt!

Mục tiêu đầu tiên: diệt Cửu Độc tà tông!

Đi thôi!"

Vương Nhất Tự phất tay.

Nhưng lúc này.... Hoa Vi Nghi tiến tới, giật giật tà áo của Vương Nhất Tự.

"Phu...quân không định... để bọn hắn... đi bộ đến Cửu Độc tà tông...đấy chứ?"

"Cũng chỉ có cách đi bộ thôi, làm gì còn cách nào khác?"

Vương Nhất Tự trả lời.

"Phu quân... chỉ cần trong đám đệ tử... có người từng đến Cửu Độc tà tông... thiếp chỉ cần... đọc tâm trí hắn... sau đó có thể.... dịch chuyển tất cả mọi người đến đó..."

Hoa Vi Nghi ngập ngừng nói.

"Thật?

Thật là có thể?"

Vương Nhất Tự ngạc nhiên.

Hoa Vi Nghi gật đầu.

"Tốt a!

Tiểu Kha, ngươi đến đây!"

Vương Nhất Tự ngoắc tay về phía Tiểu Kha.

Tiểu Kha liền tiến lên, bước từng bước lên bậc thềm đại điện.

"Ngươi đứng yên đó để sư nương đọc tâm trí" Vương Nhất Tự nói.

"Vâng!"

Tiểu Kha gật đầu.

Hoa Vi Nghi đặt hai ngón tay lên trán nha đầu Tiểu Kha, nhắm mắt lại.

Một, hai phút sau, nàng ngưng lại, mở mắt ra.

Nàng quay người về phía chúng đệ tử, liền thi triển một trận pháp dịch chuyển quy mô cực lớn.

Một vòng tròn trận pháp xuất hiện dưới chân tất cả nhưng người đứng ở Diễn võ tràng, bao gồm cả Vương Nhất Tự và mấy phu nhân.

"Chúng ta...đi thôi!"

Hoa Vi Nghi nhỏ nhẹ nói.

Nàng vừa dứt lời tức thì đám người liền lập tức biến mất vào trong hư vô.

Trong giây lát, tất cả người của Thương Sơn phái được dịch chuyển đến trước cổng sơn môn của Cửu Độc tà tông.

Đám đệ tử ngơ ngác nhìn xung quanh.

Là Trận pháp dịch chuyển của Vi Nghi sư nương?

Làm sao trong một tích tắc có thể dịch chuyển hơn ngàn người đến một nơi cách rất xa Thương Sơn phái?

Vi Nghi sư nương thường ngày tính tình nhút nhát, hay ngại ngùng, lại là một cao thủ Trận pháp...?!!

Trận dịch chuyển vừa rồi thậm chí đến những Đại sư trận pháp lâu năm cũng không thể nào thực hiện được...

Đám đệ tử trong lòng xôn xao.

"Tất cả tập trung!"

Vương Nhất Tự tiến lên phía trước nói lớn.

"Đây là cuộc chiến đầu tiên của phần lớn mọi người có mặt tại đây, vì thế nghe bản tọa nói cho rõ!"

Vương Nhất Tự ánh mắt nghiêm nghị, chỉ thẳng lên Cửu Độc tà tông nói lớn.

"San bằng Cửu Độc tà tông cho bản tọa!

Nghiêm cấm bất cứ ai bỏ mạng lại!"

"Rõ!"

Trác Hồng Quân cùng đệ tử của Giới luật đường đứng phía trước đội hình lập tức lấy ra Tử Liên kiếm, ánh mắt hằn lên sát khí nhìn về phía con đường bậc thang dẫn lên Cửu Độc Tà tông.

Trương Tấn cùng Âu Dương Kiệt liền đi lên phía trước đội hình, lấy ra RPG và GatlingGun, nạp tinh hạch sẵn sàng.

Lục Thiên Cầm cũng lấy ra Ỷ Thiên kiếm từ không gian giới chỉ.

Phía sau Lục Thiên Cầm, đám sư đệ sư muội tay cũng lăm vũ khí cùng khiên thuẫn trong tay.

Trên các cây cao xung quanh sơn môn Cửu Độc tà tông, đám đệ tử Ám Bộ đường cũng âm thầm ẩn thân, mỗi người đều sẵn sàng khẩu AWM trên tay, tầm quan sát bao quát rộng khắp xung quanh.

Trương Tố Tố ngồi xuống chiếc bàn đã được sắp xếp sẵn, lấy ra Thiên Ma Cầm, xung quanh nàng là mười đệ tử đứng bảo vệ.

Hoa Vi Nghi cũng đứng cạnh nàng.

Tinh! Tinh!

Ngón tay Tố Tố lướt trên dây đàn.

Liền lập tức, ngàn đệ tử Thương Sơn phái thân thể được bao quanh bởi một lớp màn chắn hộ giáp.

Không những vậy, tinh thần của bọn hắn cũng được nâng cao lên.

Thật vi diệu.

Đám đệ tử lại một lần nữa ngạc nhiên vì sư nương của mình.

Một người là Đại sư Trận pháp.

Một người là Cầm tu Đại sư.

Và còn có....

"Tiểu Mãng ra đây nào!"

Liễu Doanh hô lớn, nàng cũng không muốn thua kém mấy tỷ tỷ.

Một con cóc màu vàng đồng khổng lồ xuất hiện phía sau đám người.

Nàng liền nhảy lên, đứng trên đầu nó ra lệnh.

"Tiểu Mãng!

Cường hóa thân thể!"

Tiểu Mãng rung lắc thân thể, kêu ộp ộp, sau đó toàn thân liền phát ra một luồng hào quang màu đỏ.

Luồng hào quang lan đến vây lấy chúng đệ tử sau đó nhập vào từng người.

Đây là?

Cảm giác gì thế này?

Chúng đệ tử cảm thấy nhục thân, cơ bắp, gân cốt của mình đều được tăng cường rất nhiều, sức lực trở nên cực kì xung mãng.

Thật... thật không hổ là Y dược Đại sư...

Chúng đệ tử trở nên càng sùng bái mấy sư nương của chúng.

Người thì xinh đẹp như tiên, khả năng, thực lực cũng là đứng trên vạn người a.

"A Kiệt!

Pha nát cái Sơn môn đó cho bản tọa!"

Vương Nhất Tự ra lệnh, ngón tay chỉ lên tấm bảng sơn son thếp vàng phía trên cổng sơn môn.

Âu Dương Kiệt liền vác RPG lên vai, ngắm thẳng phía sơn môn.

Đùng!

Ầm...!!!

Một âm thanh chói tai vang lên.

Cả Cửu Độc tà tông rung chuyển.

Cổng sơn môn trong tích tắc bị san bằng thành đống gạch vụn.

"Tất cả, tiến vào trong!".