Nụ hôn chen lẫn sự lạnh lùng của anh ta khiến Trì Vi không thể tránh khỏi mà chỉ có thể miễn cưỡng chịu đựng .
Dù vậy, bờ môi cô vẫn đóng chặt, không muốn anh ta chạm vào bên trong .
Trong lúc giật mình nghe Bạc Dạ Bạch nói như vậy, đôi mắt Trì Vi sáng lên, chớp chớp, đưa ta giữ lồng ngực, bám vào áo anh ta, nghiêng đầu né tránh : " Lão sư , hãy đợi buổi tiệc khiêu vũ kết thúc
…"
" Đại tiểu thư, đây là thành ý của cô sao ? "
Bạc Dạ Bạch nhẹ nhàng cắt ngang, tuy là vẻ ngoài thân mật nhưng khuôn mặt vẫn bình tĩnh, phảng phất chút khiêm tốn .
Tiếp theo anh ta đặt ngón tay lên bờ môi cô, nhẹ nhàng vuốt mấy lần : "Thế này không chịu được, còn nói gì đến bao nuôi ."
Trì Vi cảm thấy trên người anh ta, tựa như có hàng ngàn cánh buồm, có thể đâm xuyên thấu lòng người, cô ở trước mặt hắn, một chút chỗ che thân cũng không có .
" Lão sư, tôi không thể không có …"
" Vậy thì hãy mở ra đi ."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com