Vù...
Ánh sáng vàng trong mắt biến mất.
Thế giới trước mắt Lục Minh chợt khôi phục bình thường.
Anh đau lòng nhìn thẻ gốc của mình, sau khi xác định không bị thương, anh mới thở ra một hơi. Ông già Nguyệt Ảnh đáng chết, suýt chút nữa đã bẫy chết anh rồi!
Anh không có kiếm thai!
Căn bản không có cách nào tiếp nhận truyền thừa nên chỉ có thể dùng cơ thể chống đỡ!
Nhưng ngay lúc không thể chịu đựng được nữa, Lục Minh đột nhiên nghĩ ra cách coi thẻ gốc là kiếm thai mà sử dụng, sau đó thì có cảnh trước mắt này.
Thẻ gốc đã thừa kế tất cả những gì kiếm thai vốn nên thừa kế!
Kiếm khí!
Tôi luyện!
...
Thẻ gốc bình thường đương nhiên không thể chịu đựng được những thứ này.
Chỉ là.
Thẻ gốc của Lục Minh bị anh mèo gặm nên đã xảy ra vài thay đổi, sau đó lại trải qua các kiểu tôi luyện, thậm chí hấp thụ toàn bộ tầng núi thứ tư, nó đã biến dị từ lâu rồi!
Không ngờ nó lại chịu đựng được truyền thừa!
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com