Lăng Tử Mạt đột nhiên phát hiện cô không hiểu Dục một chút nào.
"Tớ chỉ tò mò thôi, không thể hỏi hay sao?"
Mễ nhi dựa vào ghế, nhìn con đường phía trước: "Tớ cũng rất tò mò, nhưng trước kia anh ta rất khiêm tốn, xưa nay không xuất hiện trước tầm nhìn của công chúng, hơn nữa cũng không có mấy tin tức ngoài lề của anh ta nên tớ không biết rõ nữa."
Xe từ từ đi vào khu đỗ xe của Dạ Cung, sau khi dừng xe, cô quay đầu lại nói với Mễ Nhi.
'Mễ tiểu thư, tớ sẽ cố gắng hết sức nhưng sẽ không tiềm quy tắc *,cậu hiểu mà."
* tiềm quy tắc: lên giường với ai đó để đổi lấy lợi ích.
Mễ Nhi khẽ gật đầu: "Đương nhiên, sao tớ có thể để cậu bán đứng thân thể mình chứ?"
Hai người coi như là cùng quan điểm, xuống xe đi vào Dạ Cung.
Lúc này trong Dạ Cung người đến người đi, có người tới ăn cơm, tới bàn công chuyện, cũng có người tới chơi. Dù sao nơi này đầy đủ mọi thứ, rất tiện lợi, coi như là một nơi tiêu điểm của Lâm thành.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com