Lệ Đình Tuyệt hừ lạnh một tiếng: "Con trai anh đương nhiên giống anh."
Mạc Thanh Yên nhịn không được buồn cười, như vậy là ông cũng thừa nhận chính mình thích làm thần bí sao?
Nhưng mà bà hiểu biết tính tình của chồng mình, một cái lão ngạo kiều, vẫn là không vạch trần rõ.
Bọn họ ở bên nhau nhiều năm như vậy, đều thập phần hiểu biết tính tình đối phương, không vạch trần, không đối địch, nhân nhượng đối phương, chính là đạo lý để bọn họ ở chung.
Yêu một người, đại khái chính là như vậy, có thể buông tính tình chính mình, tạm chấp nhận tính tình của đối ở.
Người một nhà cùng nhau ăn bữa tối, Dục biết sở thích của mọi người trong nhà, cho nên tất cả đồ ăn hôm nay, đều có món bọn họ thích, An An ăn được điểm tâm ngọt, tâm tình thực tốt.
Cô buông nĩa, dẩu lên cái miệng nhỏ.
"Anh hai, điểm tâm ngọt của Dạ cung càng ngày ăn càng ngon."
Cô cảm thấy còn may là mình ngẫu nhiên chỉ tới một lần, bằng không sẽ mập lên cho xem.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com