Lương Mộc Tình cười gật đầu:
- Em chờ anh.
Nam Cung Ngạo phất phất tay với cô:
- Em đi chơi đi!
Lương Mộc Tình nghe anh nói xong có chút ngoài ý muốn, thế mà anh lại bảo cô đi chơi?
Chẳng lẽ vừa rồi cô và Nam Cung Toàn khiêu vũ, anh thật sự không tức giận? Dường như anh càng ngày càng cưng chiều cô rồi.
Cô híp mắt cười:
- Anh không cần em ở cạnh anh sao?
Kỳ thật cô khá là muốn ở bên cạnh anh, muốn khiêu vũ cùng anh.
Nam Cung Ngạo thấy dáng vẻ không nỡ của cô, vì thế vươn tay, Lương Mộc Tình gắt gao nắm lấy, sau đó đến gần anh.
- Em không sợ ba mẹ em nhìn thấy hả?
Lương Mộc Tình lắc đầu:
- Bọn họ biết Tiểu Hành có ba, hơn nữa em đã nói cho họ, em muốn gả cho anh.
Nam Cung Ngạo hoàn toàn tin tưởng cô, nắm chặt tay cô, nhìn cô thật sâu:
- Chúng ta khiêu vũ đi!
Lương Mộc Tình đề nghị. Vừa rồi cô và Nam Cung Toàn khiêu vũ, cho nên cô muốn bù lại, muốn khiêu vũ cùng anh.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com