Sợ nhất chính là bà đi ra ngoài, sau đó làm chuyện kỳ quái, hoặc là lúc tỉnh dậy bị chính mình hù chết.
Loại bệnh này có rất nhiều trường hợp, cho nên Lương Lỗi cũng rất lo lắng.
Nghe được Nam Cung Ngạo nói thế, ông trả lời:
"Chuyện này bà ấy còn không biết, có thời gian ba sẽ nói chuyện với bà ấy."
Nghĩ đến việc mất hai đứa con gái đã trở thành bóng ma tâm lý với bà, ban ngày bà không sao, vừa đến đêm sẽ như vậy.
Gần đây bà ấy không phát bệnh, từ lúc Tình Tình trở về, bà ấy đã khá hơn rồi.
Bọn họ cũng không dám nói chuyện Tiểu Huyên trước mặt bà, sợ bà nghĩ đến lại phát bệnh.
Ông khẽ than một tiếng:
"Con đi làm đi, chuyện trong nhà ba sẽ xử lý."
Lương Lỗi xoa xoa mắt, bộ dáng ông chính là kiểu thư sinh, vừa thấy là biết bình thường luôn uyên bác.
Nam Cung Ngạo khẽ vuốt cằm nói với ông:
"Ba, con đi đây."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com