Nam Cung lão thái thái đang nói chuyện cùng Long Thiên Vũ:
"Anh trai con hôm nay cũng ăn cơm ở đây sao?"
Long Thiên Vũ biết anh trai thỉnh thoảng sẽ đến đây bàn chuyện làm ăn, chắc là có khách hàng quan trọng, anh trai mới tự mình đi tiếp.
"Vâng, anh trai con tiếp một khách hàng quan trọng. Nhưng mà bình thường họ sẽ thuê phòng trên lầu, ở đó yên tĩnh hơn."
Nam Cung lão thái thái khẽ gật đầu, sau đó ăn đồ ăn.
Bà khá thân thiết với Long Thiên Mặc, cảm thấy thằng bé đó không tệ, có thể so sánh được với Ngạo Nhi. Tuy nhiên bà là bà nội của Ngạo Nhi, có bất công với nó một chút, nhưng Tiểu Mặc thật sự là rồng trong biển người, cho nên bà mới dám so sánh anh ta với Ngạo Nhi.
Một bữa cơm, Lương Mộc Tình ăn rất thoải mái, cảm thấy có thiếu gia ở bên cạnh thì cô có thể tùy ý.
Hơn nữa Nam Cung Ngạo luôn luôn chăm sóc cô, không ngừng gắp đồ ăn cho cô, những món cô thích anh vẫn nhớ kỹ.
Lương Mộc Tình ăn no, rất no, cô lấy khăn lau miệng.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com