Lương Mộc Tình để cho người hầu đem trà giải rượu tới phòng dành cho khách, còn cô thì đi về phòng mình.
Người hầu gõ cửa, cô đứng cách đó không xa xem, kỳ thật nghe mùi rượu trên người anh mà nói, anh uống cũng không ít. Hy vọng anh uống xong trà giải rượu sẽ dễ chịu chút, bằng không ngày mai lại sẽ nói dạ dày đau.
Người hầu gõ vài cái, nhưng cửa vẫn không mở, cô quay đầu nói với Lương Mộc Tình.
"Ngài ấy không phải ngủ rồi chứ?"
Lương Mộc Tình cảm thấy cũng có thể, dù sao uống nhiều như vậy, anh vừa không phải nói choáng váng đầu sao?
"Anh ấy ngủ rồi không cần lo nữa, cô đi nghỉ đi."
Lương Mộc Tình đứng trước cửa phòng anh một hồi, cô hoàn toàn không nghĩ tới anh sẽ tới Lương gia.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com