Trần Bang Thiển có chút kinh ngạc: "Tiểu Ngũ, sẽ không có chuyện em không biết chứ?"
Mạc Thanh Yên thật sự không biết, vì thế cười mà hỏi.
"Có chuyện gì thế? Tại sao em vừa mới tỉnh dậy, cảm giác mọi thứ đều thay đổi hết rồi."
Trần Bang Thiển nghĩ đi nghĩ lại: "Em đến nhà chị, hôm nay chị nghỉ ngơi."
Cô biết rõ là ai đã lan truyền tin này, vì thế muốn đưa Tiểu Ngũ tới tìm ả phụ nữ xấu xa kia tính sổ.
Mạc Thanh Yên cũng biết là chuyện gì vì thế mà tới chỗ ở của Trần Bang Thiển, chính là nhà cũ của cô.
Xe của cô đỗ tại chỗ để xe, Mạc Thanh Yên nhìn tòa nhà nhỏ này, rất nhiều kỉ niệm xưa cũ đều hiện ra. Khi ấy cô cùng ba đứa trẻ về tới ngôi nhà đầu tiên ở Lâm thành, với cô mà nói, nơi đây đặc biệt có ý nghĩa.
Cô đẩy cửa, xuống xe, dì Tiễn đã xuống tiếp đón, dì nói.
"Ngũ tiểu thư, cô về rồi."
Mạc Thanh Yên lâu lắm rồi chưa về nơi này, thấy dì Tiễn thân thiết, cô bước tới phía dì.
"Dì Tiễn, dì vẫn khỏe chứ?"
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com