Một bữa sáng được làm bằng cả tấm lòng. Lệ Bắc Thành rất vui vẻ, bởi vì ông chuyên tâm vì Tiểu Điệp mà nghiên cứu sáng tạo bữa sáng, tuy rằng nhiều năm không làm nhưng tay nghề của ông không có bị thụt lùi.
Hiện tại ông có thể làm cho cháu mình ăn, tâm trạng rất là tốt!
Hai nhóc ăn bữa sáng có hương vị giống như bà nội làm, nhớ tới người nhà, cũng xác định ông chính là ông nội, hai nhóc cũng nhận định đó là ông nội của mình.
Còn tâm trạng của Lam Vũ Yến cũng rất tốt, bởi vì Lệ Bắc Thành bắt đầu uống thuốc, bệnh của ông sẽ chuyển biến tốt đẹp. Ông sẽ không chết, hơn nữa ông còn ra khỏi phòng làm bữa sáng cho bà ta, đây là lần đầu tiên trong nhiều năm qua.
Bà ta cảm thấy được ông đang dần dần thay đổi, ông có thể chấp nhận tình yêu của bà ta.
Ăn xong bữa sáng, Lệ Bắc Thành mang hai nhóc vào thư phòng vẽ tranh, cuộc sống bình thường của ông là vẽ tranh, cho nên đây như một loại thói quen.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com