Phi Đao trả lời anh: "Tôi sẽ bảo bọn họ gửi tin tức cho anh."
Nói xong anh ta quay người đi gọi điện thoại, Lệ Đình Tuyệt đứng lên, lạnh lùng quay người lại. Đôi mắt dài hẹp tối sầm, mặt anh lạnh lùng trông rất đáng sợ, đám người quản lý đều bị dọa lùi lại phía sau vài bước.
"Lệ tổng, chúng tôi sẽ phối hợp hết sức với các vị."
Mặc dù khách sạn này không phải của Lệ Đình Tuyệt, nhưng người ở đây đều biết anh, hơn nữa vừa rồi tổng tài đã gọi điện đến, bảo bọn họ nhất định phải phối hợp với Lệ tổng, không được đắc tội với anh.
Người ở Lâm thành không ai dám đắc tội với Lệ Đình Tuyệt, biết thân phận tôn quý của anh, hơn nữa ở giới thương mại còn coi anh như lão đại, nếu như có người dám khiêu khích anh, vậy là đang tự mình diệt vong.
Lệ Đình Tuyệt lạnh lùng nói: "Con trai tôi ở khách sạn các người mất tích, khách sạn các người bị nghi ngờ nhiều nhất."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com