Thấy hai người đã lên xe an toàn, anh mới đi về phía Lệ Đình Tuyệt, Lệ Đình Tuyệt vừa đỡ Mạc Thanh Yên vào trong xe, anh đứng thẳng người, đóng cửa xe.
Xoay người lại liền nhìn thấy Nam Cung Ngạo đứng ở đằng sau anh, anh nhàn nhạt nói.
"Đừng phạt hai người đó, hôm nay Tiểu Yên tâm trạng, em cậu uống chút rượu cùng cô ấy, cô ấy đã vui lên nhiều."
Hai người đàn ông cao to giống nhau đứng chung một chỗ, hơn nữa tướng mạo đều cực kỳ tuấn tú, thật sự làm bỏng mắt mà.
Nam Cung Ngạo nhướn mày: "Sức khoẻ của cậu?"
Bởi vì bộ dạng của anh hồi trước với hiện tại đã gầy đi ít nhiều, ở phương diện tinh thần đều tốt hẳn, anh hy vọng Lệ Đình Tuyệt đã khoẻ lại.
Con ngươi Lệ Đình Tuyệt sẫm lại: "Chắc chống đỡ không nổi mấy hôm, nếu tôi đi, cậu hãy giúp tôi chăm sóc mẹ con cô ấy nhiều hơn."
Nghe anh nói cứ như đang bàn giao hậu sự làm Nam Cung Ngạo thật sự khó chịu.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com