Mạc Thanh Yên nở nụ cười, cười đến vô cùng mê người, ngón tay thon dài lướt qua yết hầu của anh.
"Em cũng muốn nếm thử xem, hương vị của anh là gì?"
Dứt lời, cô lại cười càng thêm quyến rũ, Lệ Đình Tuyệt nghe nói như thế, lập tức có phản ứng.
"Ý của em, đêm nay có thể cho anh…."
Ngón tay thon dài sạch sẽ của anh nhẹ nhàng mơn trớn cảnh môi cô, cô nhóc này đêm nay lại nhiệt tình như thế, khiến cho anh vô cùng kích động. Vì thế anh ôm lấy cô, bước về phía phòng nghỉ.
Anh đặt cô xuống giường, ngón tay tìm đến nút thắt của chiếc áo choàng của cô, cởi ra, hai mắt cô lả lướt mị hoặc, nhìn anh, khóe môi cong lên nụ cười ngọt ngào.
Cô như thế này quả thật quá mê người, tốc độ của Lệ Đình Tuyệt càng nhanh hơn, áo choàng nhanh chóng bị anh ném xuống sàn, mà Mạc Thanh Yên cũng tự động nâng tay kéo lấy carvat của anh.
"Tuyệt, mỗi ngày anh đều như thế, không mệt sao?"
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com