Lệ Đình Tuyệt nghe lời nói của ông, nhìn bọn trẻ và Tiểu Yên, nói.
"Ngày mai cháu về."
Lão gia tử vui vẻ: "Được, được, ngày mai ông chờ các cháu về."
Nói xong ông cúp điện thoại, Lệ Đình Tuyệt nhìn di động, sau đó nói to với cả nhà.
"Ngày mai chúng ta cùng về Lâm thành."
Angel nghi hoặc: " Đây chẳng phải là nhà của chúng ta sao? Tại sao lại không ở đây?"
Hiện giờ Angel rất thích nơi này. Vì bé đang ở trong một lâu đài chân chính, hơn nữa bé còn là một cô công chúa chân chính. Mọi thứ đều giống như trong chuyện cổ tích, có lẽ đây chính là giấc mơ của bất kỳ bé gái nào.
Bởi vì như vậy bé mới lưu luyến không muốn rời, bé không muốn ước mơ của mình tan vỡ.
Mạc Thanh Yên nắm tay nhỏ của bé: "An An, con không muốn gặp ông cố nội với bà cố nội à?"
Trước kia bé suốt ngày kêu nhớ hai người, giờ lại quên luôn hai người họ.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com