Lệ Đình Tuyệt nhìn thấy vết thương trên cổ Mạc Thanh Yên, ánh mắt nhìn về phía Lạc Mục càng lúc càng sắc bén.
Anh bước nhanh qua, tiếp lấy Mạc Thanh Yên từ tay hắn, thanh âm lạnh như băng.
"Ngươi đã làm gì cô ấy rồi?".
Cô bị thương, Lạc Mục thật sự đã chọc giận anh rồi, vốn dĩ anh còn giữ chút thiện ý muốn tha cho hắn, bây giờ thì không được nữa rồi.
Lạc Mục vẫn là không nỡ buông tay, ánh mắt nhìn lên khuôn mặt tái nhợt của Mạc Thanh Yên. Vì tối hôm qua chảy không ít máu, nên bây giờ khuôn mặt của cô vẫn trắng bệch như giấy.
Lệ Định Tuyệt ôm chặt Mạc Thanh Yên, lạnh giọng nói: "Buông tay ra".
Lạc Mục lúc này mới hồi thần lại, nhìn đất nước của chính mình, hắn thật không ngờ tới, Ám Dạ có thể khiến tất cả tổ chức khủng bố đáng sợ nhất thế giới phải nghe lệnh mình, đất nước nhỏ bé như N quốc này, sao có thể là đối thủ của anh?
Hắn thua rồi, triệt để thua rồi.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com