Nam Cung Ngạo nhìn kỹ phiên bản thu nhỏ của Tuyệt, hơn nữa cả khi nói chuyện còn nở nụ cười nửa miệng đặc biệt nham hiểm, thật sự giống y hệt Tuyệt mà.
Chẳng may bị chạm vào chỗ đau khiến anh ta phải trợn mắt, đau đớn đến nỗi anh ta phải kêu một tiếng.
Lương Mộc Tình bỗng kinh ngạc, "Thiếu gia, chúng ta không thể đứng ở chỗ này được. Em sẽ đi xin Tiểu Yên giúp đỡ, chỉ cần cậu ấy chịu mở miệng thì nhất định Lệ thiếu gia sẽ giúp chúng ta."
Cô ta cũng nghĩ tới Dịch Quang Niên, cơ mà xin anh ta cũng vô dụng thôi, hiện giờ cảm giác anh ta đã thay đổi rất nhiều.
Lương Mộc Tình đỡ Nam Cung Ngạo dựa vào tường, đang chuẩn bị xoay người đi tìm Mạc Thanh Yên để xin giúp đỡ về chuyện của anh ta. Nam Cung Ngạo bèn duỗi tay rồi giữ chặt lấy bàn tay nhỏ bé của cô ta, "Em đồng ý về nhà chứ? Nếu em không quay về, tôi thà đứng ở đây."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com