Mạc Thanh Yên cuối cùng cũng đoán được phần nào, Nam Cung Ngạo mời bọn họ ăn cơm, thì ra là do Tình Tình nha! Khoác tay Lệ Đình Tuyệt cô húych húych:
"Hay là chúng ta tới ngồi cùng Tình Tình đi?"
Mạc Thanh Yên vốn muốn chỉnh hắn, không để cho hắn vừa lòng, khiến hắn khó chịu. Anh đương nhiên hiểu ý cô, chuyện này anh đồng ý, càng làm hắn tức giận, anh càng vui vẻ.
"Lệ Đình Tuyệt, chúng ta vào trong đi, ngoài này ồn quá."
Cô cố ý nói vậy, hai mắt Nam Cung Ngạo vẫn dính chặt vào Lương Mộc Tình, cô ấy vẫn nhìn ra cửa sổ, không biết đang nghĩ gì?
Thất thần lâu như vậy, nhớ đến ai? Ánh mắt hắn tôi tăm, tiểu Phó của hắn hình như có chút không vui? Nhưng ngay khi Mạc Thanh Yên nói muốn về phòng, ánh mắt hắn hơi nhìn lại, chỉ chỉ Lương Mộc Tình:
"Chúng ta ngồi cùng tiểu Phó đi!"
Mạc Thanh Yên hơi suy tư:
"Không được, như thế sẽ làm phiền cô ấy."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com