Bối Thiến vốn dĩ đang đắm chìm trong những suy nghĩ luẩn quẩn của mình, lại cảm thấy áp lực mạnh mẽ, từ từ tiến đến.
Cô đột nhiên quay đầu lại, nhìn vào con ngươi của Lệ Đình Tuyệt, thân thể cô khẽ run lên.
"Ám Dạ, sao anh đến đây?"
Cô thật sự rất ngạc nhiên, nếu đổi lại là bình thường, anh căn bản sẽ không đến nơi như này.
Hôm nay cô ta muốn gây khó dễ cho Mạc Thanh Yên, mà anh lại đến đây.
Đúng lúc này Mạc Thanh Yên thay xong áo cưới, tấm rèm được kéo ra. Cô quay người lại, một chiếc váy trắng lộ vai, màu trắng tinh khiết, không thêm bất cứ trang sức nào, thật thuần khiết, không tì vết.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng sáng của cô càng thêm sáng chói.
Lần đầu tiên Lệ Đình Tuyệt nhìn thấy cô mặc váy trắng, con ngươi sáng lên, sững sờ, ánh mắt của anh dán chặt lên thân thể cô.
Còn cô lúc nhìn thấy anh rất kinh ngạc, vô cùng kinh ngạc, trên mặt lộ ra một nụ cười ngọt ngào.
Hai người đứng đối diện như thế, thâm tình nhìn nhau.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com