Angela vừa nghe thấy, cặp mắt to đảo lòng vòng, dáng vẻ y chang con cú mèo.
Cô bé thì thầm, nói, "Thảo nào khi lần đầu gặp ông con cứ cảm thấy như đã từng gặp rồi, hoá ra là ông nội của Tiểu Tuyệt ạ? Mẹ, ông cố rất thích con và các anh đó, lúc trước chúng con còn ước hẹn, đến lúc nghỉ hè ông cố sẽ đưa bọn con đến Miêu thành xem thi đấu nữa."
Mạc Thanh Yên nhướng mày, "Người ông mà lúc trước con nói là ông à?"
Đã vậy còn quá trùng hợp, Mạc Thanh Yên cảm thấy như vậy thì tốt rồi, chỉ cần ông Lệ thích bọn họ, như vậy cô và Tuyệt muốn ở bên nhau sẽ không thành vấn đề rồi.
Trên mặt hiện lên ý cười, ngọt ngào như hoa hồng khoe sắc.
Cánh tay dài của Lệ Đình Tuyệt ôm lấy cô, "Em cười gì thế? Còn cười tươi như vậy?"
Mạc Thanh Yên ghé mắt, nhìn thẳng anh, sau đó không nhịn được nở nụ cười.
"Tuyệt, ông nội của anh rất thích ba nhóc, chúng ta. . . . . . Chúng ta có thể ở bên nhau rồi ."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com