Băng Khối và Dương Quang sắc mặt thay đổi, mami thật ngu ngốc, vẫn muốn chăm sóc ông ấy.
Vì thế hai người nhìn nhau, quyết định thử thân thiết với người đó, nếu như ông ấy dám lừa mami, thì bọn họ sẽ không tha cho ông ấy.
Hai người tiến về phía trường học, Lệ Đình Tuyệt cao giọng:" Sau này cô ấy sẽ ở bên chú, chú sẽ không phiền nếu các cháu đến, nhưng phải đươc sự đồng ý của chú."
Anh ta đang ám chỉ với bọn họ, có quan hệ tốt với anh ta thì mới được.
Mạc Thanh Yên đi ra đúng lúc nhìn thấy hai đứa trẻ, liền cúi xuống ôm chúng.
Dì Tiền đâu? Sao không đưa các con vào?"
Băng Khối và Dương Quang bất đắc dĩ cười:" Đừng lúc nào cũng xem chúng con là trẻ nhỏ nữa."
Các con chính là trẻ nhỏ.
Mạc Thanh Yên thơm hai đứa, sau đó bảo chúng đi lên lớp, sau đó cô mới rời trường học.
Cô kéo cửa ở ghế phụ, nhìn thấy phía trên đặt một đống tài liệu, vì thế chỉ có thể ngồi phía sau.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com