Nhưng Lưu Cảnh Thần lại nhíu mày: "Không bằng phái nhiều nhân thủ hơn, để người ngựa của các doanh trại giúp Triệu chỉ huy sứ cùng nhau truy xét tung tích của Khánh Vương."
Nhiều người như vậy chạy trốn trước mắt Triệu Liêu, hoặc là năng lực của Triệu Liêu chưa đủ hoặc chính là Triệu Liêu cố ý tha cho Bùi Khởi Đường.
Một người đường đường là Chỉ huy sứ, cho dù không bắt được Khánh Vương cũng có thể bắt được hoặc là giết được mấy nữ quyến.
Triệu Liêu lại không thu hoạch được gì.
"Hoàng thượng," Thường An Khang bẩm báo, "Dung đại nhân đến rồi."
Hoàng đế lập tức có tinh thần: "Truyền vào." Triệu Liêu không có thu hoạch, Dung Thất cũng nên mang về chút tin tức tốt, phải biết nhân thủ của Hoàng Thành Ti là hắn những năm này dày công bồi dưỡng ra.
Dung Thất quỳ xuống: "Vi thần không thể bắt được người của Cố gia, Cố Thế Hoành kia cũng dẫn ba mươi mấy người đi không thấy tung tích gì cả."
Cố Thế Hoành dẫn nhân thủ của Hoàng Thành Ti đi.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com