Lang Hoa ăn một miếng mì ở dịch trạm, trở về trong phòng đọc sách, còn chưa đọc được mấy trang, Cố Thế Hoành đã bưng một chén cháo ngô vào phòng.
Lang Hoa nhìn thấy vội nghênh đón: "Phụ thân sao không nghỉ ngơi đi."
Cố Thế Hoành nói: "Vừa rồi con chưa ăn được bao nhiêu, có phải là có chỗ nào không thoải mái không." Ông tự tay bê cháo đến trước mặt Lang Hoa.
"Không ạ." Lang Hoa cười nói, nàng chỉ lo lắng cho Quảng Nam và trong kinh, hy vọng Bùi Khởi Đường đánh thắng trận, còn hy vọng trong nhà có thể bình an.
Cố Thế Hoành ngồi xuống đưa cái thìa vào tay Lang Hoa: "Vậy thì ăn thêm chút đi, đây là cha học nữ đầu bếp nấu đó."
Mặc dù không muốn ăn, nhưng cũng không thể để cho phụ thân lo lắng.
Lang Hoa múc một thìa cháo bỏ vào trong miệng.
Ngọt.
Mùi vị thơm mát lập tức tan ra trong miệng, khiến cho trái tim căng thẳng của nàng chậm rãi buông lỏng.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com