Lang Hoa ở trong sân nghênh đón Hàn Chương.
Hàn Chương thấy Lang Hoa lập tức nhíu mày: "Làm sao lại mặc phong phanh như vậy, mặc dù thời tiết ấm áp rồi, nhưng cũng không được khinh thường."
Lang Hoa liên tục gật đầu: "Muội biết rồi, lần sau ra ngoài sẽ mặc áo khoác."
Hàn Chương lấy một túi tiền ra nhét vào tay Lang Hoa.
"Cái gì thế?" Lang Hoa cười nói.
"Lần trước thỉnh an Thái phi, Thái phi nương nương cho một miếng đá quý, ta giữ lại cũng vô dụng, muội cầm xem xem có thể làm gì."
Lang Hoa cầm túi tiền trong tay.
Hàn Chương nói: "Thế nào rồi? Ở Bùi gia có quen không?"
Lang Hoa cúi đầu cười một tiếng: "Không quá giống nhà mẹ đẻ." Nhất là sau khi Bùi Khởi Đường đi, nàng lại cảm thấy phòng quá rộng, buổi tối luôn phải cần Tiêu ma ma nói chuyện cùng.
"Từ từ sẽ ổn thôi," Ánh mắt Hàn Chương trầm xuống, sắc mặt có chút khó coi, "Muội có biết chuyện tây lộ Quảng Nam không?"
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com