Từ Sĩ Nguyên không biết nên nói với Khuất Thừa Như thế nào nữa.
Đối mặt với một kẻ ngốc, có giải thích thế nào cũng chỉ là đàn gẩy tai trâu.
"Ngươi biết tính công tử rồi đấy," Từ Sĩ Nguyên nói, "Bất kỳ chuyện gì đừng có tự tung tự tác, sứ thần Kim Quốc sắp đến rồi, bây giờ là thời khắc then chốt, nếu gây ra chuyện lớn, cả ta và ngươi đều không được yên ổn."
Mặt Khuất Thừa Như biến sắc: "Ta biết rồi, vậy nên ở Cần Chính Điện ta cũng không biết làm thế nào, đành phải nhận vụ án Triệu gia, tuyệt đối không thể gây thêm rắc rối, còn về Cố gia và Bùi gia..." Hắn có muốn cũng không quản nổi.
Từ Sĩ Nguyên im lặng hồi lâu mới lên tiếng: "Hoàng thượng thực sự muốn giữ lại đứa con của Triệu thị sao?" Nếu vậy thì hắn phải đặt nhiều tâm tư lên người của Triệu gia rồi.
Tiễn Khuất Thừa Như đi, Từ Sĩ Nguyên gọi phụ tá tới: "Ngày mai ngươi cho người đến thử mua lại mấy tiệm thuốc đó của Cố gia, xem xem rốt cuộc Cố Lang Hoa đó đang giở trò gì."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com