Cố Thế Hoành nói rõ ràng chuyện của Triệu Nhị.
"Vi thần vốn dĩ đã xuống nha môn." Trong mắt Cố Thế Hoành vẫn mang theo vài phần khiếp sợ và phẫn nộ, "Nghĩ tới việc vẫn còn mấy bản văn thư chưa ký, lúc này mới trở về đại lao, không ngờ bất ngờ gặp được Triệu Thừa Diễn ở đó."
"Triệu Thừa Diễn đứng đó nói chuyện với Đường Bân, nhưng không hề có ai ngăn cản." Cố Thế Hoành nói đến đây liền hít sâu một hơi, "Cho nên vi thần liền cho người trói Triệu Thừa Diễn và Tả Thừa Ân đang làm việc ở đó khi ấy lại."
Sắc mặt Hoàng đế tái xanh.
Hoàng Thành Ti của hắn lại dám để một ngoại quan nhỏ nhoi tùy tiện ra vào vậy sao?
Hoàng đế nói, "Triệu Thừa Diễn nói gì với Đường Bân?"
Cố Thế Hoành nói: "Triệu Thừa Diễn nói, chỉ cần Đường Bân chịu tội danh và giữ mồm giữ miệng, không làm liên lụy đến người khác, người nhà phụ mẫu của Đường Bân sẽ có người chăm sóc."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com