Lang Hoa gặp được Mẫn Giang Thần ở cửa thùy hoa, thần tình Mẫn Giang Thần có chút hoảng loạn, sắc mặt tái nhợt, môi mím chặt lại, dường như chỉ cần thoáng buông lỏng thì sẽ bật khóc ra.
"A Thần." Lang Hoa giơ tay ra.
Mẫn Giang Thần lập tức nắm lấy, ngón tay của nàng lạnh như băng.
Lang Hoa nói: "Đi thôi, hãy đến phòng ta nói chuyện trước đã."
Mẫn Giang Thần gật gật đầu, "Ta... đi thỉnh an lão thái thái trước đã."
A Thần cho dù tới chỗ nào cũng lễ phép chu toàn, Lang Hoa có lúc không khỏi cảm thán, nàng ấy cứ quy quy củ củ như thế có quá vất vả không?
Hai người đi đến phòng Cố lão thái thái, nửa đường gặp Cố đại thái thái.
Cố đại thái thái cẩn thận nhìn về phía Mẫn Giang Thần, "Đây là thế nào vậy? Trong nhà tất cả đều tốt chứ? Sao mẫu thân của con lại không cùng con đến đây?"
Mẫn Giang Thần cũng không nhịn được nữa, rớt nước mắt, "Con... mẫu thân của con ở lại nhà xử lý..."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com