Cung Ngũ chớp mắt, ngây ngốc nhìn Công Tước đại nhân.
"Sao vậy?"
"Em vừa mới quyết định khi về sẽ học tiếng Anh tử tế."
Công Tước đại nhân cười: "Tôi tin Tiểu Ngũ sẽ làm được."
Cung Ngũ: "…"
Cung Ngũ bỗng nhiên cảm thấy áp lực thật nặng nề! Nếu như cô không học được tiếng Anh thì có phải là đã phụ lại sự kỳ vọng của anh rồi không?
"Đại Bảo rất giỏi tiếng Anh, em có thể bảo Đại Bảo dạy em." Công Tước đại nhân nghĩ ngợi một chút rồi nói: "Tôi cũng có thể giúp em."
Cung Ngũ ngẩng đầu lên: "Hả? Anh giúp em thế nào? Anh ở nước ngoài, em ở Thanh Thành, dạy thế nào được?"
Công Tước đại nhân cười, cầm điện thoại lắc lư, "Chính là nhờ vào xã hội văn minh phát triển thông tin liên lạc này."
"Nhưng cước phí điện thoại đắt lắm!"
Công Tước đại nhân thở dài, giơ tay ra với cô, "Đưa đây."
"Cái gì cơ?"
"Điện thoại."
Cung Ngũ vội vàng lất điện thoại ra, "Đây."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com