Nhạc Bằng Trình bị giải đi, nơi này về cơ bản đã không còn chuyện của Nhạc Thính Phong nữa.
Trước khi đi, Đinh Phù đột nhiên nói: "Cảm ơn anh Nhạc, nếu không nhờ có anh, chắc có lẽ cả đời này tôi sẽ không thể thoát khỏi cái địa ngục đó được mất. Thật sự rất cảm ơn anh!"
Đinh Phù tự nhiên quay ra lấy lòng Nhạc Thính Phong, vì bà ta muốn cho Nhạc Thính Phong biết, bà ta đã không còn chút can hệ nào với Nhạc Bằng Trình nữa rồi, sau này bà ta sẽ không còn liên quan gì tới ông ta nữa. Bà ta mong rằng Nhạc Thính Phong có thể nể tình bà ta tốt xấu gì cũng đã giúp anh giải quyết Nhạc Bằng Trình, sau này nước sông không chạm nước giếng.
Đinh Phù nhận ra, không một ai đối nghịch với Nhạc gia mà có được kết cục tốt cả. Nhạc Bằng Trình là cha ruột của Nhạc Thính Phong đấy, nhưng giờ chẳng phải còn bị cảnh sát dẫn đi sao?
Nếu Nhạc Thính Phong muốn xử lí một người, anh sẽ không cho người đó có cơ hội phản kháng, Nhạc Bằng Trình chính là một ví dụ sống.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com