Yến Thanh Ti cười ha hả: "Tất nhiên là tôi không thể bắt anh nghe lời tôi được rồi, tôi chỉ khiến Quý Miên Miên nghe tôi thôi là được."
"Cô..."
Điện thoại của Yến Thanh Ti vang lên, là Tiểu Từ gọi tới bảo cô về, sắp tới cảnh quay của cô rồi.
Yến Thanh Ti đứng dậy vào phòng ngủ xem Quý Miên Miên, con bé đang ngủ rất say. Cô sờ lên trán Miên Miên, hình như cũng không nóng như trước nữa, điều đó làm cô yên tâm hơn một chút, chỉ cần bắt đầu hạ sốt là được.
Cô liếc mắt nhìn Diệp Thiều Quang, nói: "Diệp Thiều Quang, anh chỉ đang muốn tìm một thứ đồ chơi thôi, nhưng Quý Miên Miên không phải búp bê, con bé là người, là trợ lí của tôi, là người của Yến Thanh Ti tôi, anh đừng nghĩ tới việc động vào con bé."
Diệp Thiều Quang có chút căng thẳng, ánh mắt Yến Thanh Ti quả là rất độc, không ngờ cô lại đoán ra suy nghĩ của anh.
Diệp Thiều Quang nói: "Tốt xấu gì tôi cũng đã cứu cô một mạng, Yến Thanh Ti, cô không cần cứ phải đối chọi gay gắt với tôi như vậy."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com