Mặc dù dưới sự chỉ bảo ân cần của cha, Tiểu Tịnh Trần đã hiểu rõ được chân tướng của con trai và con gái. Thế nhưng, khả năng phán đoán về giới tính của cô bé vẫn còn rất yếu, hiện nay cũng mới chỉ ở mức phân biệt rõ nam nữ mà thôi. Đối với việc nam nữ thụ thụ bất thân, cô bé vẫn chưa hiểu lắm. Cho nên cô bé mới có thể không chút do dự mà ngủ chung với cha, hay không hề có ý đồ mờ ám gì khi hôn, khi cắn môi và yết hầu của Bạch Hi Cảnh. Đây chính là thiếu sót trong nhận thức của chính cô bé, không phải là thứ mà giáo dục ngôn ngữ cứng nhắc có thể dễ dàng thay đổi được.
Đến cả tình cảm nam nữ thông thường cũng không phân biệt được rõ ràng, thì nói gì đến tình yêu đồng tính bí ẩn hơn tình yêu nam nữ kia. Cho nên, buổi tối hôm đó, sau khi tắm xong, Tiểu Tịnh Trần liền mặc bộ đồ ngủ mà Hoa Thất Đồng đã chuẩn bị cho mình. Sau đó cô bé không còn gánh nặng nào liền nhào lên trên giường, cuốn chăn như một bé tằm lăn qua lăn lại, cái đầu lớn nhẵn bóng lấp lánh sáng lên dưới ánh đèn.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com