"Cô tha thứ cho tôi có được không?"
Nói rồi, Lý Đồng dùng vẻ mặt cầu khẩn nhìn Cảnh Y Nhân.
"..." Lời này của Lý Đồng nói như thể nếu Cảnh Y Nhân không tha thứ cho cô ta thì cô đúng là đồ nhỏ nhen.
Lông mày Cảnh Y Nhân nhíu lại, không chút dấu tích lạnh lùng rút tay về.
Cô nở một nụ cười lạnh lùng, ném ra một câu: "Sao có thể!"
Sau đó cô thu ánh mắt lại, đi về phía tổng thống đại nhân.
"..."
Lý Đồng bị bỏ qua tại chỗ như không khí, Lục Minh cũng không để ý tới cô ta mà đi theo bước chân của Cảnh Y Nhân.
Cảnh Y Nhân vừa vào phòng khách đã ngồi sát bên cạnh tổng thống đại nhân.
"Cha ơi! Trên đường tới đây con mới nghiên cứu một nước cờ mới…"
Nhắc tới chuyện chơi cờ là tổng thống đại nhân lại hưng phấn, không cần nhiều lời liền cùng Cảnh Y Nhân chơi một ván trước.
Ván cờ chơi xong đã mất hơn một tiếng.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com