Đậu Đậu vừa nghe liền cười, "Không vì sao, chỉ là không muốn chậm trễ tiền đồ của các vị thôi."
Chủ quản mặt khỉ vừa nghe vậy, liền nhanh chóng thể hiện tấm lòng trung thành, "Tổng giám đốc Kim, Kim Dương Quang chính là tiền đồ tốt nhất của tôi."
Đậu Đậu nhướn mi, "Ồ? Vậy sao? Sao tôi lại nghe thấy mấy người bảo đã tìm được công ty khác rồi?"
Chủ quản mặt khỉ nghe vậy, hoàn toàn trầm mặc. Không phải nói cô ta chỉ là bao cỏ sao? Sao cô ta lại biết bọn họ đã tìm được chỗ khác?
Nhưng mà ông ta đã hiểu lầm Đậu Đậu, thật ra Đậu Đậu không biết. Cô cũng chỉ đoán, nói ra lừa họ thôi. Dù sao Kim Dương Quang đã bị mua lại một lần, chỉ là cái xác không hồn. Nếu là người thức thời, thì đều sẽ tìm chỗ khác. Mà ba người này, người nào không phải gừng cay? Sở dĩ không đi, chắc là sợ bồi thường hợp đồng thôi.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com