Cố Y Y vẫn rất bình tĩnh gật đầu chào hỏi: "Chào buổi sáng, Hạng cô nương."
Hạng Thanh Trần nhìn Cố Y Y, khóe môi khẽ nhếch lên, vẻ mặt tự nhiên đáp: "Chào."
Hoài vương nhíu mày, chầm chậm mở mắt nhìn hai người đang đứng song song sau tấm màn thưa, đôi mắt lạnh lùng của hắn cuối cùng cũng có chút giận dữ nhưng giọng lại mang vẻ bình thản như cũ: "Tiểu Lý Tử."
Tiểu Lý Tử đang vô cùng vui vẻ nhìn hai vị mỹ nhân yên lặng đứng song song nhau, nghe thấy tiếng gọi, hắn vội cung kính tiến lên, hậm hực cười: "Vương gia, người dậy rồi à?" Vương gia cuối cùng cũng chịu mở mắt không giả ngủ nữa rồi.
Hoài vương lạnh lùng liếc mắt lườm Tiểu Lý Tử. Hắn dậy lúc nào, chẳng lẽ Tiểu Lý Tử còn không biết sao?
Cố Y Y đi lên giúp Tiểu Lý Tử hầu hạ Hoài vương. Tiểu Lý Tử gấp gọn màn lại. Hạng Thanh Trần nhìn sắc mặt Hoài vương: "Mấy ngày không gặp, khí sắc vương gia có vẻ tốt lên rồi đấy."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com