"Công chúa, nô tỳ..." Tiểu Đậu không phục. Nàng đâu có vô lễ với Quốc sư, rõ ràng là nàng đang có lòng nhắc nhở hắn mà.
Chu Lam Nhi rũ mắt, lạnh nhạt nói: "Tính tình của Quốc sư thay đổi rất nhiều, bản cung thực sự rất kinh ngạc."
"Vậy... theo công chúa, tính tình của tại hạ thay đổi như vậy, là tốt hay là không tốt?"
Tiểu Đậu lại nhíu mày, vị Quốc sư này quả thực ngày càng kỳ lạ, thế mà lại gọi công chúa là công chúa, không phải hắn vẫn luôn gọi công chúa là vương phi sao? Hơn nữa, vấn đề mà hắn hỏi công chúa cũng lạ lùng khó hiểu giống với lần ở khu vực săn bắn hôm trước, dường như... hắn rất để ý câu trả lời của công chúa... không đúng, để ý?
Tiểu Đậu dùng sức che miệng mình, mở to mắt trừng Lam Vân, sau đó lại nhìn sang công chúa, không... không phải chứ?
Chu Lam Nhi nâng mắt nhìn thẳng vào thiếu niên tuyệt đẹp bên cạnh mình, bất chợt hỏi một câu khiến ai nấy đều cả kinh: "Quốc sư đang thích bản cung?"
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com