Thế nhưng, Lam Vân mới chỉ đi được vài bước liền bị ai đó kéo xoay người lại.
Sở Cửu Nhi siết chặt tay hắn, ánh mắt hệt như một con thú nhỏ bị thương không được ai giúp đỡ: "Lam Vân, bọn họ thay đổi rồi, bọn họ đều vứt bỏ ta, ta không muốn quay lại nữa. Lam Vân, ngươi hãy thu nhận ta đi, làm tăng hay ni ta đều chấp nhận."
Nghe được những lời kia của Sở Cửu Nhi, bước chân vừa muốn tiến lên trước của Sở Tuyệt liền ngừng lại. Hắn mang ánh mắt lạnh lùng không thể nhìn thấu tâm tư mà đứng một bên quan sát.
Pháp Không lạnh nhạt lướt nhìn bàn tay chủ tử đang bị Sở Cửu Nhi nắm chặt, chắp hai tay nói: "A di đà Phật. Thiện tai, thiện tai!"
Lam Vân chẳng đoái hoài đến cổ tay bị siết đến đau đớn, ánh mắt chỉ chăm chú nhìn Sở Cửu Nhi dường như đã điên cuồng đến đánh mất thần trí, bình tĩnh lên tiếng: "Ngay giây phút này, thỉnh cầu công chúa hãy nói cho tiểu tăng biết, nếu Phật tổ có thể cho công chúa lựa chọn sở hữu một thứ thì công chúa mong muốn nhất điều gì?"
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com