Vinh thái hậu vừa dứt lời thì Sở Cửu Nhi đã mừng rỡ như điên, nàng hồi hộp nhìn về phía Lam Vân bằng đôi mắt trong suốt tràn đầy tình ý.
Sở Hồng yên lặng nhìn lướt qua Vinh thái hậu, sau đó nét mặt hắn khôi phục sự uy nghiêm và khó lường của bậc đế vương.
Sở Tuyệt cũng dời tầm mắt, hắn khẽ rủ mi, không biết là đang suy nghĩ điều gì.
"A di đà Phật. Vì lẽ gì phải hoàn tục, Phật đến từ tâm, sống không thay đổi."
Vinh thái hậu liếc nhìn đứa con gái của mình đang thất vọng cúi đầu, rồi nói: "Cầu không được, nên không thể buông xuống."
Lam Vân thản nhiên nở nụ cười: "Ý nghĩ ngu ngốc tức là bát nhã* tận, ý nghĩ trí tuệ tức là bát nhã sinh."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com