Đầu Mộc Vũ càng cúi thấp hơn: "Thần hổ thẹn." Hắn xuất thân từ giang hồ, còn giao chiến với bọn họ, lại không biết được võ công của họ đến từ đâu. Hai tên thích khách này bỗng dưng xuất hiện, chưa từng để lại dấu vết trên giang hồ trước đó.
Khánh Đế tựa người vào ngai vàng, hai tay giao nhau, vẻ mặt có chút hung ác: "Ngươi nghĩ thế nào về Vô Ưu công chúa?"
Mộc Vũ im lặng trong chốc lát, chậm rãi lên tiếng: "Vô Ưu công chúa thông minh tài trí là chuyện hiển nhiên, nhưng thần cũng không cho rằng nàng cố ý tiếp cận Cố thái phi, trừ khi..." Trừ khi hoàng thượng đã từng nói cho Lưu hoàng hậu, không thì Vô Ưu công chúa không thể nào biết được trên tay Cố thái phi có kim bài đặc xá.
Khánh Đế đanh mặt lại: "Chuyện kim bài đặc xá bị mất, chỉ có mình trẫm biết."
Mộc Vũ không dám nhắc lại đề tài vừa nãy: "Nếu loại bỏ khả năng công chúa biết được sự tồn tại của kim bài, vậy thì chính là Cố thái phi và Hoài vương đang lợi dụng công chúa."
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com