Dương Nghiên về nhà là vì việc trong gia đình, trường hợp này Phong Tiểu Tiểu tất nhiên không cần đi theo.
Cho dù hai người ngoài mặt giả bộ quan hệ mập mờ, nhưng cũng chỉ là để lừa người ngoài, quan hệ giữa họ cho dù có không bình thường, cũng không đến mức như hình với bóng, việc gì cũng phải xía vào, điểm này Phong Tiểu Tiểu vẫn phân rõ được.
Mặc dù là ông già nhà mình gọi về, nhưng Dương Nghiên vẫn một bộ dạng lững thững như trước, sắc mặt khó coi tới trưa cũng đã khôi phục bình thường. Lề mà lề mề đến trưa, chờ Đường Cần dắt chó đi dạo trở về thì cũng đã sắp đến giờ cơm chiều, lúc này Dương Nghiên mới nhận lại chó cưng nhà mình, xoa xoa đầu chó: "Đi nào, cùng anh về nhà gặp ba."
"…" Đường Cần thiếu chút nữa mắc nghẹn, nghẹn họng, mắt trân trân nhìn công tử nhà giàu trong truyền thuyết dắt chó cỏ về thăm người thân.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com