webnovel

Người cá không phải là dáng vẻ này! (33)

Editor: Wave Literature

Mạnh Nghi Niên trước sự từ chối trực tiếp của Tô Hồng, cũng không ủ rũ hay tức giận, ngược lại cười tủm tỉm trả lời:

"Khả năng sẽ không như ý tiến sĩ Tô được, nhân viên thí nghiệm trên thuyền nhân số không đủ, tiến sĩ Aquila ra lệnh cho tôi đảm nhiệm chức đệ nhất trợ lý."

Đệ nhất trợ lý.

Tô Hồng ngước mắt lên, hiếm khi nhìn thẳng vào Mạnh Nghi Niên.

Nói cách khác, bất kể là trong thí nghiệm hay là sinh hoạt sau khi rời khỏi phòng thí nghiệm, cậu luôn phải cùng Mạnh Nghi Niên duy trì một khoảng cách gần nhất.

A. . . . . .

Tô Hồng cười lạnh, dời mắt, nhìn về đám nhân viên thí nghiệm mà Aquila chuẩn bị cho cậu, tổng cộng có mười mấy người.

"Trước khi bắt được lãnh tụ nhân ngư, các cậu phải hoàn thành việc ghi chép số liệu nghiên cứu lần trước của tôi, cũng với phải xử lý tốt những tiêu bản thí nghiệm mới được đem tới."

Nói xong, Tô Hồng dừng một chút, nhìn chằm chằm đám người.

"Đây là việc mà tên ngốc cũng làm được, nếu có người kéo chân sau, thì thật xin lỗi, tôi không ngại bản đồ gen của người đó xuất hiện bên trong hạng mục của chúng ta."

Tô Hồng nói xong, quăng máy ghi âm lên bàn, quay người rời đi.

Lưu lại một đám người hai mặt nhìn nhau, dồn dập lo lắng đề phòng.

Danh tiếng của Tô Hồng trong căn cứ rất kém, bởi vì cái nhãn của cậu là một người lãnh khốc vô tình, so với người máu lạnh chân chính là Auila thì cậu ngay cả che dấu cũng lười mà che.

Mạnh Nghi Niên từ đầu tới cuối đều rất bình tĩnh, anh nhìn bóng lưng cao ngất và đôi chân dài thẳng tắp của Tô Hồng lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường.

Tô Hồng đi ra phòng thí nghiệm, xoay người trở về phòng của mình, khóa trái cửa.

Cậu nhìn xung quanh một lúc, bằng mắt thường thì không nhìn thấy bất kỳ thiết bị giám sát nào. 

Tô Hồng đi vào phòng, từng bước từng bước, vững vàng kiên định.

Nhưng khi Tô Hồng đi tới mép giường, tựa hồ sự tức giận trong lòng không kiềm chế được nữa, một quyền mạnh mẽ đập vào cửa sổ.

Cửa sổ thủy tinh bền chắc bị cậu đập ra một vết nứt nhỏ, nhưng xương ngón tay của Tô Hồng lại bị đập ra vết thương, máu tươi tích táp chảy trên cửa sổ, giống như sự tức giận không thể bộc phát của chủ nhân.

Cậu không phải là một người lãnh khốc vô tình như thế nhân đã nói, cậu chẳng qua là cảm thấy những tình cảm bên ngoài việc nghiên cứu đều là phiền toái, vì thể bình thường cho dù tâm tình có chút biến hóa nhỏ thì cậu cũng làm như mọi chuyện không có gì.

Nhưng ngày hôm nay, sự mờ ám của Mạnh Nghi Niên và Aquila thật sự đã đụng tới giới hạn của cậu.

Thí nghiệm của cậu, hạng mục của cậu, ghét nhất là bị người khác đụng vào.

Đồng thời, Tô Hồng đứng sững ở trước giường, nhìn cái cửa sổ thủy tinh bị rót vào máu tươi.

Trong lòng cậu đoán rằng nếu hiện tại Aquila đã bức chính mình như thế, nếu như thực nghiệm kết thúc thì Aquila chắc chắn sẽ không chừa đường sống cho cậu.

Cậu là học trò của Aquila, cậu thông minh hơn tất cả mọi người, thế nên chỉ có cậu biết được khuôn mặt thật của hắn ta.

Hạng mục lần này là hạng mục cấp ưu tiên của căn cứ không quy tắc, bởi vì căn cứ muốn tạo nên một chiến sĩ gen có thể uy hiếp toàn thế giới, để hoàn thành mục đích thống trị thế giới của họ.

Mà một khi thí nghiệm thành công, lý luận về chiến sĩ gen được hoàng thành, một người bị nghi ngờ có mối quan hệ với nhân ngư như cậu chắc chắn sẽ là người bị giết đầu tiên.

Nhưng Tô Hồng không có lý tưởng lớn như thế, cậu chỉ là một nhân viên nghiên cứu khoa học.

Tô Hồng lãnh khốc, say mê nghiên cứu, cậu có thể chấp nhận bỏ mạng vì việc nghiên cứu, nhưng không bao giờ nguyện ý trả giá mạng mình cho mấy thứ như lợi ích chính trị này.

Cậu phải tìm cho mình một con đường sống.

Chạy ra chiếc thuyền này, trốn khỏi căn cứ này... sau đó đem những người này, toàn bộ giết chết.

Siguiente capítulo