Nếu chỉ là đưa tới, cùng lắm thì anh ta lén đổ đi, đáng giận chính là Phó Hàn Tranh còn cho người đưa cơm tới giám sát anh ta ăn xong. Nhưng mà mỗi món đồ ăn kia đều khiêu chiến giới hạn thừa nhận của anh ta, hoàn toàn không mở miệng được.
Anh ta chụp một bức ảnh, đăng vào trong nhóm chat đả đảo Phó Hàn Tranh.
Hà Trì: Anh cậu cho người mang cơm tình yêu tới cho tôi.
Phó Thời Khâm: Phong phú như vậy, ăn nhiều một chút.
Phó Thời Dịch: Dinh dưỡng phong phú, hưởng dụng cho tốt vào, chúng tôi còn chưa có đãi ngộ này.
Hà Trì: Phó tiểu nhị, ông nội cậu, nếu không phải cậu kéo tôi lên thuyền giặc, tôi sẽ lưu lạc đến nông nỗi này à?
Nếu không phải Phó Thời Khâm đưa ra cái chủ ý ngu ngốc này, Hà Trì sẽ không trở thành đồng phạm, cũng sẽ không bị Cố Vi Vi phát hiện, như vậy, anh ta sẽ không bị Phó Hàn Tranh trả thù.
Hà Trì luôn luôn kén ăn, đối với mấy thứ đặc sản khiêu chiến năng lực thừa nhận của con người này anh ta vẫn luôn tránh không kịp.
Apoya a tus autores y traductores favoritos en webnovel.com